7 giờ sáng, tại Tế Ninh, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc, Li Hairong bắt đầu một ngày mới đầy bận rộn. Giống như bao bà mẹ khác, cô chuẩn bị đưa con trai, Hanhan, đến trường. Nhưng đây không phải trường học bình thường, mà là một trường dành riêng cho trẻ tự kỷ. Hình ảnh Hanhan nắm tay cô giáo bước vào lớp học là động lực giúp Li Hairong mạnh mẽ hơn để đối mặt với những khó khăn phía trước, trước khi cô đến chợ chuẩn bị nguyên liệu cho gian hàng mì lạnh Liangpi của mình.
Ngày của Li Hairong cứ thế trôi qua, từ những công việc nhà, quán hàng, đến việc đón con và đưa con đến các buổi trị liệu. Kể từ năm 2023, cuộc sống của cô xoay quanh ba điểm: quán hàng, nhà và các cơ sở phục hồi chức năng của con. Cha mẹ già yếu không thể giúp đỡ, nên Li Hairong luôn phải kè kè bên cạnh Hanhan.
Chăm sóc một đứa trẻ tự kỷ quả là một thử thách không nhỏ. Những ngày buôn bán thuận lợi, Li Hairong bán được đến 15kg mì Liangpi mỗi đêm, khiến việc trông chừng Hanhan trở nên vô cùng khó khăn. Trẻ tự kỷ thường không nhận biết được nguy hiểm, có thể bất ngờ chạy ra đường. Vì vậy, Li Hairong đã nghĩ ra một cách: cô dùng hai dây đai, cắt rồi nối lại thành một “sợi dây rốn” dài 1,5m, một đầu buộc vào thắt lưng mình, đầu kia buộc vào Hanhan, đảm bảo an toàn cho con.
Mẹ Li Hairong và con trai HanhanAlt: Hình ảnh người mẹ Li Hairong đang bán hàng rong, con trai Hanhan ở bên cạnh
Nhiều lúc, Hanhan vùng vẫy mạnh mẽ, khiến thắt lưng Li Hairong bị kéo căng, gây đau đớn. Nhưng dù có mệt mỏi hay đau đớn đến thế nào, tình thương của người mẹ vẫn không bao giờ cho phép cô buông bỏ “sợi dây rốn” ấy. Buổi tối, sau khi kiên nhẫn giúp Hanhan rửa mặt, đánh răng, giấc ngủ của mẹ con lại tiếp tục là một thử thách khác. Giấc ngủ của trẻ tự kỷ thường không ổn định, Hanhan có thể thức giấc giữa đêm và không ngủ lại được. Li Hairong phải thức dậy cùng con, cà phê cũng không còn đủ sức giúp cô tỉnh táo.
Hành Trình Khó Khăn Nhưng Đầy Yêu Thương
Li Hairong sinh năm 1990, tại Sơn Đông. Năm 16 tuổi, cô phải gánh vác gia đình sau tai nạn của cha. Cô rời quê lên Bắc Kinh rồi Thạch Gia Trang làm ăn, lập gia đình và sinh ra Hanhan. Cô nhớ lại, bệnh tình của Hanhan được phát hiện khi cậu bé 3 tuổi 3 tháng. Trước đó, gia đình cô có cuộc sống khá ổn định về kinh tế.
Tuy nhiên, chi phí điều trị cho Hanhan vô cùng tốn kém. Chỉ trong chưa đầy một năm, tiền tiết kiệm cạn kiệt, Li Hairong và chồng phải vay mượn khắp nơi. Sau khi ly hôn năm 2022, hai mẹ con trở về quê nhà với gánh nặng nợ nần. Khó khăn chồng chất khó khăn, Li Hairong thậm chí không còn đủ tiền đưa con đi khám bệnh. Cô chỉ có thể tập trung vào việc kiếm sống.
May mắn thay, nhờ sự hỗ trợ của Liên đoàn Người khuyết tật Tế Ninh, Hanhan được điều trị miễn phí trong 4 năm. Nhưng cuộc sống vẫn vô cùng khó khăn. Họ đã chuyển nhà 4 lần, hiện đang thuê một căn phòng nhỏ chỉ với 200 nhân dân tệ/tháng.
Năm 2024, nhờ lời khuyên của một người bạn, Li Hairong bắt đầu chia sẻ câu chuyện của mình trên mạng xã hội. Câu chuyện về “Xingbao Hanhan và Người Mẹ Dây Rốn” nhanh chóng lan truyền, thu hút sự chú ý của nhiều người.
Nhờ sự giúp đỡ của cộng đồng, Li Hairong đã trả hết nợ nần. Tình trạng của Hanhan cũng dần được cải thiện. Cậu bé đã có thể tự mặc quần áo, đi giày, hiểu được một số từ đơn giản và thể hiện cảm xúc của mình.
Hình ảnh Hanhan vui chơiAlt: Hanhan đang chơi đùa vui vẻ, thể hiện sự tiến bộ trong điều trị
Li Hairong mong muốn xã hội sẽ quan tâm hơn đến các gia đình có con mắc chứng tự kỷ. Cô hy vọng mọi người sẽ thấu hiểu và không còn nhìn họ với ánh mắt dè chừng hay kỳ thị. Câu chuyện của Li Hairong không chỉ là câu chuyện về một người mẹ đầy nghị lực, mà còn là lời nhắn nhủ về tình yêu thương vô bờ bến, sự hy sinh thầm lặng và hy vọng cho một tương lai tươi sáng hơn.
Hãy cùng Cachchamcon.com đồng hành và chia sẻ những câu chuyện đầy ý nghĩa này, để lan tỏa tình yêu thương và sự sẻ chia đến với cộng đồng.