Kính Viễn Vọng Không Gian James Webb (JWST) vừa ghi nhận một khám phá đáng kinh ngạc: một lượng lớn tiểu hành tinh chưa từng được biết đến trong vành đai tiểu hành tinh giữa Sao Hỏa và Sao Mộc. Phát hiện này không chỉ mở ra chân trời mới cho nghiên cứu thiên văn học mà còn mang ý nghĩa quan trọng trong việc bảo vệ Trái Đất khỏi mối đe dọa tiềm tàng từ các thiên thạch.
Sự kiện thiên thạch Chelyabinsk năm 2013, với một tiểu hành tinh chỉ vài chục mét đã gây ra vụ nổ tương đương 30 lần bom nguyên tử Hiroshima, là lời nhắc nhở mạnh mẽ về nguy cơ từ những vật thể vũ trụ nhỏ bé nhưng tiềm tàng sức phá hủy lớn. Mặc dù nhỏ hơn nhiều so với các thiên thạch gây ra sự tuyệt chủng khủng long, tần suất va chạm của các tiểu hành tinh nhỏ với Trái Đất lại cao hơn gấp 10.000 lần. Do đó, việc phát hiện và theo dõi chúng trở nên vô cùng cấp thiết.
Phương pháp đột phá trong phát hiện tiểu hành tinh
Để vượt qua thách thức trong việc phát hiện các tiểu hành tinh nhỏ, nhóm nghiên cứu do Julien de Wit của MIT dẫn đầu đã phát triển một kỹ thuật tính toán mới. Họ sử dụng sức mạnh xử lý đồ họa để phân tích nhanh chóng và hiệu quả các tập dữ liệu khổng lồ từ JWST. Phương pháp này giúp tăng cường độ sáng của các vật thể mờ nhạt, chuyển động nhanh như tiểu hành tinh, vốn thường bị che khuất bởi ánh sáng nền của các ngôi sao xa xôi.
Áp dụng phương pháp này cho hình ảnh hệ thống TRAPPIST-1 (cách Trái Đất khoảng 40 năm ánh sáng), nhóm nghiên cứu đã xác định được 8 tiểu hành tinh đã biết và đáng kinh ngạc là 138 tiểu hành tinh mới có kích thước decameter (10 mét) trong vành đai tiểu hành tinh chính. Khám phá này cho thấy JWST đang mở ra một quần thể vật thể hoàn toàn mới, trước đây không thể phát hiện bằng các phương pháp truyền thống.
JWST_discovering_asteroidsHình ảnh mô phỏng JWST phát hiện tiểu hành tinh trong vành đai tiểu hành tinh
Nguy cơ tiềm ẩn và tầm quan trọng của việc theo dõi
Trong số 138 tiểu hành tinh mới, 6 tiểu hành tinh được xác định có quỹ đạo bị ảnh hưởng bởi các hành tinh gần đó, khiến chúng tiến gần hơn tới Trái Đất. Điều này đáng báo động vì các tiểu hành tinh này, trước đây nằm cách biệt trong vành đai tiểu hành tinh, giờ đây có quỹ đạo có thể giao nhau với quỹ đạo của Trái Đất, tạo nên mối đe dọa tiềm tàng. Việc theo dõi liên tục chuyển động của các tiểu hành tinh này là vô cùng quan trọng để đánh giá rủi ro va chạm trong tương lai.
Khả năng hồng ngoại của JWST: Một bước tiến vượt bậc
Khả năng hồng ngoại mạnh mẽ của JWST là chìa khóa thành công. Khác với các cuộc khảo sát truyền thống dựa vào ánh sáng khả kiến, thường yếu và khó phát hiện các vật thể ở xa, JWST ghi nhận bức xạ nhiệt của tiểu hành tinh, sáng hơn nhiều và dễ phát hiện hơn. Điều này cho phép JWST phát hiện những tiểu hành tinh mờ nhạt nhất trong vành đai tiểu hành tinh, mở rộng hiểu biết của chúng ta về quần thể tiểu hành tinh nhỏ.
Tương lai của việc phát hiện và phòng vệ
Phương pháp mới này mở ra khả năng phát hiện các tiểu hành tinh có đường kính nhỏ tới 10 mét. Các quan sát tiếp theo bằng JWST, kết hợp với các kính viễn vọng tiên tiến khác như Đài Quan Sát Vera C. Rubin (dự kiến hoạt động năm 2025), sẽ nâng cao đáng kể khả năng phát hiện và theo dõi tiểu hành tinh. Đài quan sát Vera C. Rubin, với máy ảnh kỹ thuật số lớn nhất thế giới, dự kiến sẽ phát hiện tới 2,4 triệu tiểu hành tinh trong 6 tháng đầu hoạt động.
Khả năng phát hiện sớm các tiểu hành tinh nhỏ ở khoảng cách xa là một bước tiến quan trọng trong việc bảo vệ Trái Đất. Việc theo dõi chính xác quỹ đạo và đánh giá rủi ro va chạm cho phép các nhà khoa học phát triển các chiến lược hiệu quả hơn để giảm thiểu mối đe dọa, đảm bảo sự an toàn cho hành tinh của chúng ta.
Hãy cùng Cachchamcon.com cập nhật những thông tin khoa học thú vị và bổ ích khác!