Vĩnh Sơn, thị trấn Thổ Tang, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc – cái tên nay đã nổi danh không chỉ bởi vẻ đẹp yên bình của vùng quê Bắc Bộ mà còn bởi một ngành nghề đặc biệt: nuôi rắn hổ mang. Với gần 650 hộ tham gia, Vĩnh Sơn tự hào là “thủ phủ” nuôi rắn độc lớn nhất vùng, mang lại nguồn thu nhập khổng lồ cho người dân. Nhưng câu chuyện thành công này không chỉ đơn thuần là nuôi rắn, mà là cả một quá trình nỗ lực, sáng tạo và thích ứng với thị trường.
Từ việc săn bắt rắn tự nhiên trong rừng để lấy thịt hoặc bán kiếm sống, người dân Vĩnh Sơn dần nhận ra tiềm năng kinh tế to lớn từ việc nuôi rắn. Nguồn rắn tự nhiên cạn kiệt đã thúc đẩy họ chuyển sang mô hình nuôi thương phẩm, tập trung vào các loại rắn có giá trị kinh tế cao như rắn hổ mang và hổ trâu. Họ gọi loài rắn này là “phì phì”, một cái tên thân thương gắn liền với sự đổi đời của nhiều gia đình.
altMô hình chuồng nuôi rắn tiết kiệm diện tích tại trang trại của gia đình chị Hòa.
Lấy ví dụ trang trại của chị Nguyễn Thị Hòa (SN 1979, thôn 4 Vĩnh Sơn), với gần 3.000 con rắn hổ mang bành, cho thấy quy mô ấn tượng của ngành nghề này. Việc chăm sóc hàng nghìn con rắn đòi hỏi kinh nghiệm và kỹ thuật chuyên môn. Chị Hòa phải thuê người hỗ trợ, công việc tuy không quá phức tạp nhưng cần sự tỉ mỉ và kiên trì. Thức ăn chủ yếu là vịt con, gà, chim và cóc, tuy nhiên, trong mùa rắn ngủ đông, lượng thức ăn sẽ được giảm xuống đáng kể.
Để quản lý đàn rắn khổng lồ, gia đình chị Hòa sử dụng phương pháp đánh dấu từng ô chuồng, theo dõi sát sao tình trạng sức khỏe của từng con. Hệ thống chuồng trại được thiết kế đơn giản, tiết kiệm diện tích, chủ yếu là các hầm hình hộp hoặc chuồng gạch cao 30-60cm. Tỷ lệ rắn đực và rắn cái được duy trì ở mức 1:2, đảm bảo hiệu quả sinh sản. Rắn đực trưởng thành được sử dụng làm giống, khoảng 2-4 năm sẽ được thay thế, trong khi rắn cái có thể sinh sản trong thời gian lên đến 10 năm. Mỗi con rắn sinh sản, nặng khoảng 2-3kg, có thể đẻ được 50 trứng mỗi lứa.
altRắn hổ mang sinh sản, một nguồn thu nhập quan trọng của người dân Vĩnh Sơn.
Không chỉ gia đình chị Hòa, nhiều hộ gia đình khác tại Vĩnh Sơn cũng đang nuôi hàng nghìn con rắn, chủ yếu là rắn hổ mang, tạo nên một “vùng đất” chuyên canh độc đáo. Thị trường tiêu thụ chính là Trung Quốc, với nhu cầu cao về rắn thương phẩm, rắn giống và các sản phẩm chế biến từ rắn như rượu rắn, cao rắn, và xác rắn làm thuốc.
Thời gian nuôi rắn để lấy thịt là khoảng 2 năm, còn đối với rắn lấy trứng, thời gian có thể kéo dài từ 5-7 năm để đảm bảo năng suất trứng cao. Điều này cho thấy sự đầu tư dài hạn và kiên nhẫn của người dân Vĩnh Sơn.
Theo ông Hạ Văn Hùng – Phó Chủ tịch UBND thị trấn Thổ Tang, tổng số lượng rắn đang được nuôi tại Vĩnh Sơn lên đến 228.200 con. Doanh thu hàng năm từ rắn thương phẩm và trứng rắn ước tính đạt khoảng 85 tỷ đồng, sau khi trừ chi phí, thu nhập của người dân đạt khoảng 75 tỷ đồng.
Từ những con rắn hổ mang – loài vật nguy hiểm trong mắt nhiều người – người dân Vĩnh Sơn đã biến chúng thành nguồn thu nhập chính, giúp họ thoát nghèo và trở nên giàu có. Câu chuyện thành công của Vĩnh Sơn là minh chứng rõ nét cho sự cần cù, sáng tạo và tinh thần kinh doanh mạnh mẽ của người dân Việt Nam. Để tìm hiểu thêm về kinh nghiệm nuôi rắn và các thông tin hữu ích khác về chăm sóc sức khỏe, dinh dưỡng cho gia đình, hãy truy cập Cachchamcon.com.